Monday 23 January 2012

Tiếng mùa xuân



Khi tôi tỉnh dậy sau giấc ngủ trưa, ngoài trời nắng nhẹ. Vơ lấy cuốn sách, tôi đọc tiếp đoạn Kundera viết về sự thay đổi quan điểm, về những con đường trong sương mù. Trong ánh sáng lờ mờ hắt vào từ ngoài hiên, tôi ngồi im lặng giữa căn phòng.

Năm nay với tôi mùa xuân tới chậm. Đến tận chiều hôm qua tôi mới nghe thấy âm thanh và ngửi thấy mùi của nó. Lòng yên thì mới chạm vào được sự dịch chuyển của mùa. Tôi đã đi qua một năm không yên. Như một người trước từng đợt sóng biển.

Đặng Hữu Phúc và Phan Đan đã cùng nhau tạo ra những viên ngọc cho ca khúc Việt Nam. Mỗi mùa, tôi chọn một romance của họ để nghe. "Cơn giông" cho mùa hè, "Hoài niệm mùa thu", "Ru con mùa đông" và "Tiếng mùa xuân" cho mùa đang qua.


"Tiếng mùa xuân" với giọng hát Ái Vân

Rụng lá trong vườn, động gió ngoài khơi
Đợt sóng xô bờ đọng ngân bờ xa
Tôi biết em qua vùng mênh mông nhớ

Làm cánh ong vàng, làm tiếng mùa xuân
Làm nắng êm đềm, làm quãng đường mưa
Tôi dẫn em sang miền quê yên tĩnh

Và mặt trời, mặt trời sáng giấc mơ vòm cao

Và nụ cười, nụ cười sáng đoá hoa tình yêu