Thursday 11 August 2011

Đôi mắt mẹ

Tôi nhớ đôi mắt mẹ trong những ngày ấy. Thờ thẫn, âu sầu và vô định. Bằng sức mạnh nào mà mẹ đã vượt qua được? Mẹ nói, đó là vì các con. Giờ đây, tôi nghĩ tới mẹ như một điểm tựa tinh thần sau cùng. Nếu một ngày kia đến, không biết tôi có còn ở lại.

Ôi hàng cây xà cừ trút lá giữa mùa xuân.

2 comments:

  1. Bước lùi lại một chút sẽ thấy trời rộng thênh thang.

    ReplyDelete
  2. "đổi cả thiên thu tiếng mẹ cười"

    ReplyDelete

Note: only a member of this blog may post a comment.