Monday 20 August 2012

Nằm trên bờ biển

Tôi muốn nằm dài trên một bờ biển hoang vắng, mắt nhìn bầu trời tối đen, mặc cho từng đợt sóng mát lạnh ào lên thân thể mình. Và cũng giống như Romain Gary, tôi tưởng tượng ra một chú hải cẩu nhẹ nhàng tiến tới, cà cà mõm vào má mình. Chỉ khác là nhân vật của ông nằm trên bờ biển Big Sur vào một buổi sáng mù sương, còn tôi thì đang ở đây trong một tối Sài Gòn oi bức.

3 năm trước, tôi tặng bạn một cuốn Lời hứa lúc bình minh. Bạn nói chỉ đọc không quá 5 trang rồi tặng cho một người khác. 2 năm sau, theo yêu cầu của bạn, tôi lại tặng bạn một cuốn Lời hứa lúc bình minh nữa. Lần này, bạn nói trong gần một tuần bạn không thể vượt qua được 4 chữ, "Hết rồi. Biển Big Sur". Tôi không hỏi bạn vì sao. Nhưng tôi biết giữa 2 năm ấy là một giai đoạn âm u của cuộc đời bạn. Đoạn văn đầu và cuối truyện mang một ý nghĩa đặc biệt với bạn vì có thể chúng đã đến đúng lúc, như một sự gợi mở.

Tôi nằm trên sàn nhà và nghĩ tới biển. Cảm giác thả lỏng cơ thể trong nước thật cám dỗ. Và sóng sẽ mang ta đi.

2 comments:

  1. Mày qua đây đi làm hay đi chơi đi, tao dẫn đi Big Sur. Biển đẹp :-).

    ReplyDelete
  2. K đâu cần phải ra biển đâu, hôm nào chẳng có hải cẩu cà cà vào má đấy như.:D

    ReplyDelete

Note: only a member of this blog may post a comment.